Tuổi xế chiều, má muốn sống cho bản thân thì có gì sai?
Tim tôi như nghẹn lại. Thứ má không thích, tôi cứ ép. Thứ má muốn có, tôi lại không cho. Là tôi ích kỷ, làm gì cũng e ngại ngó nghiêng, không nghĩ đến cảm xúc của má. Má cực khổ cả đời nuôi chị em tôi, hy sinh cả niềm vui riêng... Tuổi xế chiều, má muốn sống cho bản thân thì có gì sai?
Sau khi ba tôi qua đời đột ngột vì tai nạn giao thông, má tôi khép mình lại, không muốn giao thiệp với bất cứ ai. Thậm chí bà còn không buồn nói chuyện. Đưa bà đi khám thì bác sĩ bảo bà bị trầm cảm, cần tìm niềm vui mới cho bà. Từ đấy đến nay cũng đã 5 năm, tôi hay hỏi chuyện này chuyện kia, kể mấy chuyện hay trong nhà ngoài ngõ giúp má vui vẻ hơn nhưng nhiều lần tôi dỗ dành thế nào má cũng không lên tiếng.
Trong việc dụ bà ngoại, hóa ra bé Susu giỏi hơn mẹ nhiều. Bà ngoại chỉ ly nước, ra hiệu cho Susu, bé ra điều kiện ngược lại: “Ngoại nói đúng tên cái gì con mới lấy”. Susu còn chủ động bày đồ dùng học tập ra bàn, rủ rê: “Ngoại đọc tên mấy thứ này để con ghi lại, nộp cho cô”. Nhờ mấy trò chơi của Susu, má đã chịu mở lời hơn trước.
Nhà tôi hay uống nước dừa nên có mối quen giao tận nhà là bác Năm (Ảnh minh hoạ)
Một bữa, thấy tôi dắt má đi dạo, bác Năm đang loay hoay chặt dừa chợt nói với má: “Chị sướng thiệt, có con cái hiếu thảo”. Má mời bác ăn bánh bao, bác gói lại, nói mang về cho cháu nội. Cũng thân thiết nên bác kể với má, trước đây bác cũng có nhà, có tiệm tạp hóa ngon lành.
Vì thằng con lớn bị suy thận, rồi hai đứa con kế dính vào ma túy, bác phải bán nhà. Mấy năm trước vợ bác mất, đứa con suy thận cũng qua đời. Hai thằng con nghiện thì mấy năm nay không thấy về, bác dọn ra ở gầm cầu, nhường phòng trọ cho con dâu và cháu nội.
Nghe chuyện bác Năm, má tôi thở dài: “Tội quá!”. Từ đó, có món gì ngon là má dặn tôi để dành cho bác; còn bảo tôi mua quần áo cho cháu nội bác. Chồng tôi cảnh giác: “Coi chừng má bị lừa, kịch bản này hơi bị… quen”. Nhưng mấy lần ngang qua gầm cầu chỗ bác Năm tá túc, nhìn “căn nhà” chắp vá bằng những mảnh ni lông, tôi tin những gì bác kể.
Má tôi và bác Năm có vẻ hợp nhau, thường say sưa chuyện Đông Tây kim cổ, có khi má quên luôn giờ ngủ trưa, bác Năm thì quên xe dừa còn đầy ụ. Má tôi rất kén ăn nhưng có lần tôi thấy má ăn ngon lành gói xôi xéo bác Năm mang tới. Ngày nào không đi bán là bác rủ má tôi ra công viên đi dạo.
Hàng xóm xầm xì má tôi kết bác Năm. Tôi rất ngại trước những lời bàn tán nhưng thấy tinh thần má vui vẻ, sắc mặt hồng hào, nên tặc lưỡi cho qua. Mấy ngày không thấy bác Năm ghé, má tôi buồn thiu, thậm chí bỏ cả cơm.
>> Tôi sẽ đợi ông ở một chốn thiên đường khác
Người ta nói người già như hóa thành đứa trẻ, nhưng tôi lại thấy má tôi như thành… thiếu nữ đang tuổi ẩm ương. Tôi dỗ dành: “Má ăn hết chén cơm, con sẽ đi tìm bác Năm. Mà con hỏi thiệt, có phải má thương bác Năm rồi không?”. Má nạt: “Điên quá”, nhưng lát sau lại rụt rè: “Vắng ông ấy, má thấy buồn quá”.
Tôi ôm má, không biết nói sao. Chiều hôm ấy bé Susu chạy vào, tếu táo: “Ngoại ơi, bồ tới, bồ tới”. Má lập cập ra cửa. Bác Năm không đẩy xe dừa như mọi ngày, nói là mấy bữa nay cháu nội nằm bệnh viện. Chiếc xe ba gác bác cột dưới gầm cầu đã bị tịch thu; gầm cầu thì đang bị cày xới để làm bồn hoa.
Bác hỏi tôi có quen ai trên phường, xin lại giùm bác chiếc xe. Tôi bàn với chồng mua cho bác chiếc xe mới, nhưng còn chỗ ở cho bác thì không biết tính sao. Má tôi rụt rè: “Hay là cho bác ở tạm nhà mình?”. Tôi và chồng nhìn nhau, đứng hình.
Tuổi xế chiều, má muốn sống cho bản thân thì có gì sai? (Ảnh minh hoạ)
Thằng Út nghe phong thanh, lập tức về nhà. Gặp tôi, nó sửng cồ: “Bà hay quá ha, tính chuyện gả chồng cho má, còn bắt rể. Má cũng kỳ, ưng ai không ưng lại ưng ông bán dừa”. Rồi nó bàn chuyện đưa má về quê để cắt đuôi “ông già không nên nết”. Nghe vậy, suốt mấy ngày má nằm vùi. Sốt ruột, tôi cầu cứu bác sĩ “có thuốc gì giúp má tôi ăn ngon, má phải kiêng cữ những gì”. Bác sĩ nhẹ nhàng: “Má chị thích ăn gì cứ chiều. Kiêng cữ làm cho bà buồn”.
Tim tôi như nghẹn lại. Thứ má không thích, tôi cứ ép. Thứ má muốn có, tôi lại không cho. Là tôi ích kỷ, làm gì cũng e ngại ngó nghiêng, không nghĩ đến cảm xúc của má. Má cực khổ cả đời nuôi chị em tôi, hy sinh cả niềm vui riêng. Ba mất đi đã để lại một cú sốc quá lớn đối với má. Giờ có người cùng má chia ngọt sẻ bùi mà tôi lại cấm cản. Tuổi xế chiều, má muốn sống cho bản thân thì có gì sai?
Chồng tôi bàn, sẽ thuê chỗ trọ gần nhà cho bác Năm ở. Tặng bác một số vốn nhỏ để mua bán thứ khác. Với cái tuổi của bác, xe dừa là quá nặng. Nghe anh bàn, tôi thấy cũng ổn. Mỗi ngày, má có thể ra nhà trọ bầu bạn với bác Năm. Sau này, má và bác muốn cưới nhau, tôi cũng sẽ ủng hộ.
Thằng Út thấy má nằm buồn xo cũng nhượng bộ: “Để em đi kiếm bác Năm thương lượng coi sao. Nhà gái dạm hỏi nhà trai, không biết có kỳ cục quá không”. Tôi dặn: “Nói chuyện với bác Năm phải lựa lời. Cuộc đời còn lại của má trông cậy vào tài ăn nói của em”. Nó làu bàu: “Biết rồi! Má chịu ăn, chịu cười, bắt tui làm gì tui cũng chịu”. Cái thằng thiệt là! Bụng thương má mà cái miệng cứ càm ràm suốt.
>> Vợ chồng muốn bên nhau dài lâu, hãy dùng tâm chứ đừng dùng kế
(Phỏng theo Thùy Gương)
Bồ công anh
Shop Tapchitrungnien - Polly Shop
-
ĐẦM LỤA HOA PLTK011904
489.000₫
-
ĐẦM LỤA HOA PLTK011906
469.000₫
-
ĐẦM LỤA HOA PLTK011902
499.000₫
-
ĐẦM LỤA HOA PLTK011901
489.000₫
-
ĐẦM REN PLTK011903
529.000₫
-
SET ÁO DAI CÁCH TÂN PLTK121806
569.000₫
-
ĐẦM NHUNG PLTK121802
569.000₫
-
ĐẦM CÁCH TÂN PLTK121805
669.000₫
-
ĐẦM CÁCH TÂN PLTK121804
669.000₫
-
ĐẦM SUÔNG ĐÍNH HOA PLTK25
599.000₫
-
ĐẦM KIM TUYẾN PLTK121801
569.000₫
-
ĐẦM LỤA HOẠ TIẾT PLTK23
669.000₫
-
ĐẦM XOÈ PHỐI REN PLTK08
599.000₫
-
ĐẦM DẠ LEN TUYẾN PLTK22.2
-1₫
Mọi ý kiến đóng góp, thông tin nóng, bài vở cộng tác, đề nghị hợp tác quảng cáo, vui lòng liên hệ qua email: :
Email: tapchitrungnien.info@gmail.com
-
Đi đâu thì đi, nhưng gia đình và cha mẹ mãi mãi là nơi ấm áp nhấtGia đình là xuất phát điểm đồng thời nơi cuối cùng tận. Ngoài đời không ai giúp bạn không công, đều là sự đánh đổi. Nhưng cha mẹ thì luôn sẵn lòng cho bạn tất cả
-
Mẹo hay để hoa tươi “roi rói” suốt 9 ngày Tết
-
4 bước đơn giản ‘tống khứ’ hết bụi bẩn, ký sinh trùng khỏi máy giặt mà không cần gọi thợ
-
5 mẫu nhà cấp 4 sang chảnh vùng nông thôn, chi phí từ 300 – 500 triệu, không sợ lỗi mốt
-
Trồng hoa mà có những “công thức vàng” này sẽ tốt hơn cả việc bón phân
-
Cách buông bỏ để hạnh phúcTâm phải biết buông bỏ thì đời mới hạnh phúc, cuộc sống mới an nhiên Muốn trở nên mạnh mẽ, cần phải học cách buông. Bởi vì khi bạn quyết định buông, khoảnh khắc ấy, bạn chính là đã bước lên con đường hạnh phúc…Buông, chính là tự do, chính là từ này trở đi không còn vướng mắc. Trong lòng không còn nặng nề, tâm thân đạt được trạng thái yên tĩnh tự tại. Vậy, rốt cuộc cần phải buông bỏ những thứ gì?
-
Người như thế nào mới xứng kết làm tri kỷ trong cuộc đời này?
-
Phụ nữ nên yêu bản thân mình nhiều hơn
-
Có lúc đừng sống quá tốt,cũng đừng quá rộng rãi…vì không phải ai cũng trân trọng sự chân thành của chúng ta
-
Người ở tầng thứ thấp có 8 tướng xấu, người ở cảnh giới cao có 8 tướng quý